Nguyễn Ngọc Thể
Đối với các em học sinh, ba tháng hè lại sắp trôi qua như chỉ mới trong khoảnh khắc. Suốt mùa hè các em đã làm được hay học được những gì, hoặc nếu gia đình nào đã có chương trình đi chơi đâu đó trong mấy tuần lễ, thì cũng đã quay về nhà để các em lại chuẩn bị quay gót trở lại mái trường cũ, tiếp tục một năm học mới. Có những em thì vừa xong chương trình trung học và bây giờ lại chuẩn bị bước vào một môi trường mới, môi trường đại học. Cuôc sống cứ như thế mà tiến lên và cứ tiến lên không ngừng.
Có những người đã đến tuổi hưu, nay đang nghỉ ngơi, vui hưởng những năm tháng còn lại của cuộc đời. Về hưu, điều mà ai cũng cứ nghĩ là gác bỏ mọi sự sau lưng cùng những công việc bận bịu trước kia để cho đầu óc được thanh thản mà vui hưởng tuổi già. Trái lại, khi về hưu, như quý vị đang tận hưởng và cũng lại có kinh nghiệm, là cảm thấy buồn hơn lúc còn đi làm. Bạn bè thì ít có cơ hội gặp nhau, rồi những ảnh hưởng của bao công việc ngày trước giờ cũng đang lùi dần vào dĩ vãng.
Ngoài kia, tuy những ngày hè nóng bức vẫn còn, những rồi cũng chóng dịu dần để bước sang một mùa thu đang sắp đến. Tiếng ve sầu, như chúng chúng ta vẫn nghe rỉ rả tại nhiều nơi, rồi cũng lại ngưng hẳn vì chúng không còn. Để thành một con ve bắt đầu cất tiếng hát chỉ trong một mùa hè mà thôi, thì chúng phải trải qua một chu kỳ dài đằng đẵng đến mười mấy năm. Khi đến chu kỳ thành con ve thì suốt một mùa hè, ve ca hát rỉ rả để rồi sau đó lăn ra chết. Nghĩ đến kiếp ve sầu thấy cũng buồn. Kiếp sống con người không qua những chu kỳ khác nhau (như thuyết luân hồi của Phật giáo) để rồi như kiếp con ve. Thế nhưng con người được sinh ra ở đời là do Thiên Chúa, vì yêu thương, đã tạo dựng nên con người chúng ta. Chúng ta được sinh ra ở đời, không có nghĩa là Thiên Chúa tạo dựng nên chúng ta, từ lúc lọt lòng mẹ cho đến khi nhắm mắt xuôi tay, chúng ta làm gì thì làm, sống sao thì sống để rồi đi vào cái chết. Nếu sống như thế thì cuộc đời chúng ta thật quá vô nghĩa. Không, không phải thế. Con người được sinh ra đều đã được Thiên Chúa tiền định và an bài . Tất cả đều ở trong chương trình của Chúa. Dù là đã được Thiên Chúa tiến định hay an bài, Ngài vẫn muốn chúng ta cộng tác với Ngài qua chương trình cứu độ, có nghĩa là, chúng ta phải vui mừng và hăng hái tiếp tay với Thiên Chúa để cũng mang Tin Mừng cứu độ đến cho bao người anh em chưa nhận biết Chúa.
Kiếp con ve, mà nhà thơ ngụ ngôn nổi tiếng của Pháp, ông Lã-Phụng-Tiên (La Fontaine, 1621-1695), đã diễn tả và qua nhà văn kiêm dịch thuật Nguyễn Văn Vĩnh đã dịch từ bài thơ ngụ ngôn “ La cigale et la fourmi” ra tiếng Việt, xin được trích đăng sau đây:
“Ve sầu kêu ve ve
Suốt mùa hè
Đến kỳ gió bấc thổi
Nguồn cơn thật bối rối
Một miếng cũng không còn
Ruồi bọ không một con
Vác miệng chịu khúm núm
Sang chị kiến hàng xóm
Xin cùng chị cho vay
Năm ba hạt qua ngày.
Từ nay sang tháng hạ
Em lại xin đem trả,
Trước thu thề đất trời!
Xin đủ cả vốn lời.
Tính kiến ghét vay cậy
Trăm thói, thói này vi.
Nắng ráo chú làm gì?
Kiến hỏi ve như vậy?
Ve rằng: luôn đêm ngày
Tôi hát: thiết gì bác
Kiến rắng: xưa chú hát
Nay thử múa coi đây.”
(Nguyễn Văn Vĩnh dịch, 1914)
Qua bài thơ ngụ ngôn nói trên, tác giả La Fontaine đã có ngụ ý nói với chúng ta, sống ở đời, nếu chỉ mãi lo ăn chơi, lêu lổng, không chí thú học hành, làm việc để kiếm sống thì rồi có ngày sẽ thân tàn ma dại, không có gì ăn nên phải đi vay mượn người khác để sống qua ngày. Trong thơ ngụ ngôn của tác giả nói trên thường cho chúng ta những bài học dạy đời thật hay là hay.
Trong tháng 8 này, chúng ta, những người con của Giáo hội sẽ mừng 2 lễ đặc biệt kính Mẹ Maria: Lễ Đức Mẹ hồn xác lên trời (Lễ Trọng và Buộc -15/8) và tuần tiếp theo (22/8) chúng ta kính nhớ lễ Đức Maria Trinh Vương.
Mẹ Maria, đối con dân Việt, là hình ảnh thân thương, trìu mến không thể thiếu vắng trong cuộc sống của mỗi người con Mẹ. Qua nhiều bài thánh ca, chúng ta cũng biết được, có nhiều tác giả đã viết lên vô số những bài hát kính Mẹ. Qua tâm tình đó, chúng ta cùng nhau hằng kêu xin Mẹ đoái thương đến nước Việt thân yêu đang gặp nhiều nguy khốn qua tràng kinh Mân Cô mỗi ngày, và qua bài hát vô cùng thiết tha: “Mẹ ôi, đoái thương xem nước Việt nam…”
Chúng ta không ngừng kêu xin Mẹ đoái thương đến một quê hương đang khổ đau, đang quằn quại dưới ách thống trị của chế độ cộng sản vô thần.
Nguyễn Ngọc Thể
Views: 0