Đọc thơ Huy Cận, người ta thường hay nhắc tới những nỗi buồn nhân thế bao la, với những cảm nhận về một thời xưa cũ trong lịch sử dân tộc hay con người. ….
Đọc thơ Huy Cận, người ta thường hay nhắc tới những nỗi buồn nhân thế bao la, với những cảm nhận về một thời xưa cũ trong lịch sử dân tộc hay con người. ….
Thật đấy, ngoài bài hát “Ngậm Ngùi” mà thật ra đó chỉ là lời bày tỏ tình yêu say đắm của một người yêu với một người yêu, với những hình ảnh gần gủi như chiếc lá mắc cở khép lại (Vườn hoang trinh nữ…), hay con nhện như trong ca dao (Buồn trông con nhện giăng tơ), hoặc “Sóng gợn tràng giang buồn điệp điệp”, làm cho người đọc biết rằng nỗi buồn tràng giang là nỗi buồn thiên cổ, (“Mang mang thiên cổ sầu”). “Thiên cổ sầu” là cái sầu bàng bạc trong thơ ông. Cái buồn đó chính là cái tình sâu đậm của ông đối với đời, với người.
Điều nầy, trong thơ Tầu cũng đã có. Cũng trong cảnh mênh mông trời đất, trong cảnh cô đơn và vắng lặng của kiếp người.
Tràng Giang
tặng Trần Khánh Giư (Khái Hưng)
Bâng khuâng trời rộng nhớ sông dài
Sóng gợn Tràng Giang buồn điệp điệp,
Con thuyền xuôi mái nước song song,
Thuyền về nước lại, sầu trăm ngả
Củi một cành khô lạc mấy dòng.
Lơ thơ cồn cỏ gió đìu hiu,
Đâu tiếng làng xa vãn chợ chiều.
Nắng xuống, trời lên sâu chót vót ;
Sông dài, trời rộng, bến cô liêu.
Bèo dạt về đâu, hàng nối hàng,
Mênh mông không một chuyến đò ngang.
Không cầu gợi chút niềm thân mật,
Lặng lẽ bờ xanh tiếp bãi vàng.
Lớp lớp mây cao đùn núi bạc
Chim nghiêng cánh nhỏ: bóng chiều sa,
Lòng quê dợn dợn dời non nước,
Không khói hoàng hôn cũng nhớ nhà.
Ngậm Ngùi
Nắng chia nửa bãi chiều rồi
Vườn hoang trinh nữ xếp đôi lá rầu
Sợi buồn con nhện giăng mau
Em hơi hãy ngủ anh hầu quạt đây!
Lòng anh mở với quạt nầy,
Trăm con chim mộng về bay đầu giường.
Ngủ đi em, mộng bình thường
Ru em sẵn tiếng thuỳ dương mấy bờ
Cây dài bóng xế ngẩn ngơ
Hồn em đã chín mấy mùa thương đau?,
Tay anh em hãy tựa đầu
Cho anh nghe nặng trái sầu rụng rơi
Huy Cận
***
Cù Huy Cận
Sinh 21 tháng 5, 1919
làng Ân Phú, huyện Vũ Quang, tỉnh Hà Tĩnh
Mất 19 tháng 2, 2005
Hà Nội
Nghề nghiệp nhà thơ
Tác phẩm chính Lửa thiêng
Ảnh: Huy Cận (trái) và Xuân Diệu
Views: 0