Buổi sáng khi lên xe bus, chúng tôi được tour guide thông báo địa điểm đầu tiên chúng tôi sẽ đi thăm viếng hôm nay là Thánh Đường Tám mối phúc thật, và sẽ dâng thánh lễ ở đó!( Mount of the Beatitudes)
Trên đường đi, chúng tôi thấy nhiều vườn chuối và những quầy chuối đều được bọc lại bằng bao nylon xanh. Hỏi thăm thì tour guide cho biết, quầy chuối được bọc lại để bảo vệ chúng khỏi bị những côn trùng phá hoại!. Nói tới đây, khiến tôi nhớ lại chuyện năm xưa: khi chúng tôi theo đoàn nữ sinh công giáo Gia Long đi tỉnh tâm ở Đà Lạt, chúng tôi đã nghe Đức cha Simon Hòa Hiền nhắn nhủ, khi chúng tôi hỏi thăm: Sao những cây nhãn đều có những bao giấy bọc chùm trái nhãn lại?. Đức cha cho biết: bọc lại là để bảo vệ những trái nhãn dược lớn lên tốt lành, mà không bị chim muông bay xuống mổ ăn hoặc phá hoại, cũng như các con phải đươc bọc trong những “nề nếp kỷ luật”. Điều đó đôi khi làm các con khó chịu, không thoải mái, nhưng nó cần thiết, nhờ đó chúng con được lớn lên và phát triễn tốt đẹp.Thật là một bài học ý nghĩa! vì kinh nghiệm cho thấy cha mẹ hoặc thầy cô giáo nghiêm khắc thì con cái hoặc học trò dễ nên người hơn!
Đến núi tám mối phúc thật, chúng tôi mới biết, tuy gọi là núi, nhưng thục ra chỉ là một ngọn đồi cao, trên đồi ấy có xây một thánh đường, gọi là thánh đường tám mối phúc thật, nơi ngày xưa Chúa đã rao giảng về 8 mối phúc thật. Trung tâm nhà thờ được xây theo hình bát giác, gồm có 8 cạnh, ghi lại 8 mối phúc thật.Trong phần chia xẻ lời Chúa hôm nay, cha linh hướng đã kể lại một câu chuyện rất ý nghĩa: Có một người đàn ông chuyên tâm cầu nguyện bền bỉ với Chúa để xin cho mình được những điều ước nguyện. Để đáp lại lời cầu nguyện bền bỉ của ông, Chúa đã hiện ra và cho ông ba điều ước, muốn ước gì cũng được, nhưng phải suy nghỉ kỹ trước khi ước! Ông gật đầu chấp nhận, và xin điều ước thứ nhất, (có lẽ ông đã tâm niệm từ lâu): xin cho vợ ông chết, vì ông đã chán bà này qúa rồi, để ông có thể cưới một người vợ mới hoàn hảo hơn!.vừa ý ông hơn! ( Nói tới đây, tôi lại nhớ đến câu chuyện vừa đọc và xem hình qua internet, kể về một ông đại gia bên VN, 3 năm, cưới 3 cô vợ liên tiếp. Cô nào cũng là giai nhân xuất sắc vẹn toàn,( hoa hậu, người mẫu..) đám cưới lần nào, ông cũng rất mãn nguyện, nên tổ chức rất linh đình,tiêu tốn bạc tỷ không tiếc, nhưng chỉ một năm sau, ông đã chán và chia tay để cưới cô vợ mới, đến nỗi người ta bảo ông là “xài vợ hoang phí”!) …Chúa chấp nhận điều ước thứ nhất cùa ông: vợ ông bổng nhiên lăn ra chết!
Trong khi làm tang lễ cho vợ, những người bà con, hàng xóm , bạn bè đến chia buồn cùng ông. Ai cũng ca ngợi những đức tính tốt đẹp của vợ ông: thương chồng,thương con, hy sinh tận tụy vì gia đình, quán xuyến giỏi việc nhà, đạo đức,hiền lành, tốt bụng..và họ đều thực lòng tiếc dùm cho ông vì ông khó có thể kiếm được người vợ khác tốt như vậy!.Cứ hết người này tới người kia, lần luợt kể ra những dẫn chứng cho ông thấy những điều tốt đẹp nơi vợ ông. Dần dần ông nghiệm lại thấy họ nói có lý, xưa nay ông chỉ lo tìm những khuyết điểm của vơ ông để chê trách,những ưu điểm ông coi là chuyện thường không hề để ý dến, coi chừng ông “thả mồi bắt bóng”!.Ông suy nghĩ lại và thấy hối hận vì đã ước cho vợ chết, nên chạy đến xin Chúa cho ông điều ước thú hai: cho vợ ông sống lại. Chúa nhận lời!.
Bây giờ ông chỉ còn điều ước thú ba, điều ước cuối cùng! Ông phải cân nhắc cho thật kỹ, ông không biết phải xin gì? Xin trường sinh bất tử ư? Nhưng nếu không có sức khỏe, đau ốm, bại liệt thì càng sống lâu càng khổ hơn! Xin giàu có ư?? Nhiều người giàu có nhưng không có hạnh phúc, càng giàu càng cô đơn nên những người loại này tư tử khá nhiều!.Xin danh vọng ư? “ Càng cao danh vọng, càng nhiều gian nan” thực tế ngày nay, cứ nhìn mấy ông tổng thống Mỹ là thấy rõ, ông nào, sau khi nhậm chức một thời gian,đầu tóc bạc trắng nhiều lên, khuôn mặt thì gìa hốc thấy rõ!…Sau khi suy đi nghỉ lại, cuối cùng ông xin Chúa cho ông biết mãn nguyện và vui vẻ bằng lòng với những gì mình đang có. Chúa ban cho ông điều ông ước nguyện đó và khen ông đã khôn ngoan ý thức được điều mình cần xin.. Hy vọng mỗi người chúng ta đều sớm khôn ngoan giác ngộ như ông này. Điều này thực ra,ngày xưa nhà thơ Nguyễn công Trứ cũng đã từng nói:
“ Tri túc, tiện túc, đãi túc, hà thời túc,
Tri nhàn, tiện nhàn, đãi nhàn, hà thời nhàn”
( Khi biết mình đủ, nghỉ mình đã đủ, là mình đã đủ
Khi biết mình nhàn, nghỉ mình đã nhàn, là mình đã nhàn)
Hay triết lý cao siêu nhất của nhà Phật cũng dạy: Cái qúy gía nhất trên đời, chính là cái gì mình đang có!
Mỗi người trong cuộc sống đều có thánh gía riêng của mình, Chuá đã biết điều đó nên đã an ủi chúng ta bằng 8 mối phúc thật để giúp ta sống hạnh phúc hơn ở đời này:
Thứ nhất: Ai có lòng khó khăn, ấy là phúc thật, vì chưng sẽ được nước Đức Chúa Trời .
Thứ hai: Ai hiền lành ,ấy là phúc thật, vì chưng sẽ được đất Đức Chúa Trời
Thứ ba: Ai khóc lóc, ấy là phúc thật vì chưng sẽ được an ủi vậy
Thứ bốn: Ai khao khát nhân đức trọn lành, ấy là phúc thật vì chưng sẽ được no đủ vậy
Thứ năm: Ai thương xót người, ấy là phúc thật, vì chưng sẽ được thương xót vậy
Thứ sáu: Ai giữ lòng sạch sẽ, ấy là phúc thật, vì chưng sẽ được thấy mặt Đức Chuá Trời
Thứ bảy: Ai làm cho người hòa thuận, ấy là phúc thật, vì chưng sẽ được gọi là con Đức
Chúa Trời
Thứ tám: Ai chịu khốn nạn vì đạo ngay, ấy là phúc thật, vì chưng nước Đức Chúa Trời là cùa mình vậy.
Từ gỉa thánh đường 8 mối phúc thật, chúng tôi đi Tabgha, nơi Chúa làm phép lạ, biến 5 cái bánh và 2 con cá ra nhiều để dư thừa cho 5000người ăn, và còn dư lại 5 thúng đầy. Nơi đó, nay được xây lên một nhà nguyện nhỏ, và thuộc sự cai quản của dòng Phanxicô. Rời nhà nguyện, chúng tôi ra thăm biển Hồ ở cạnh bên, nơi ngày xưa, sau khi sống lại Chúa đã hiện ra gọi Phêrô 3 lần để hỏi” “ Phêrô, con có yêu mến thầy không ?”, sau khi nghe Phêrô khẳng định cả 3 lần lòng yêu mến Chúa, Chúa đã giao quyền chăm sóc hội thánh cho Phêrô. Nhiều người đã nhặt những hòn đá ở bãi biển này về để làm kỷ niệm (đá Phêrô, “ Này con là Đá..).
Sau đó chúng tôi đến thăm Capanaum, trung tâm Chúa truyền giáo, cũng gọi là nhà thánh Phêrô, với tượng thánh Phêrô thật to, tay cầm chìa khóa, và phía dưới có con cá.
Ai cũng xúm lại chụp hình với thánh Phêrô và tay nắm lấy chiếc chìa khóa Thiên đường trong tay thánh Phêrô, với hy vọng “lấy hên”, để sau này thánh Phêrô thấy quen sẽ mở cửa thiên đường cho vào! Nơi đây cũng là nhà mẹ vợ thánh Phêrô, và Chúa đã làm phép lạ để chữa bệnh cho bà và nhiều người khác. Có khi số người kéo tới nghe giảng qúa đông, không còn lối vào, nên người ta đã phải trổ nóc nhà để đưa người bệnh xuống cho Chúa chữa lành. Chúng tôi đi thăm những dấu tích hoang phế còn lại của hội đường ngày xưa Khu này khá rộng, ở một góc của khu đất một ngôi thánh đường mới đã được xây lên trên nền những trụ đá hoang phế của hội đường ngày xưa. Ngôi thánh đường mới rộng rãi khang trang, kiến trúc theo lối mới, trông rất uy nghi!
Sau đó chúng tôi được đưa đi ăn trưa với niềm háo hức vì trưa nay sẽ được ăn cá Phêrô. Từ hôm sang Israel đến nay, tuy sống gần hồ và biển, chúng tôi ít được ăn cá, và tôm thì hoàn toàn tuyệt tích giang hồ, không hề thấy bóng dáng!. Nhà hàng khá rộng và đầy ngập khách hành hương, sau một hồi chờ đợi mỗi người được dọn lên với một dĩa có con cá chiên to hơn bàn tay ( giống cá Rô Phi, có thể do đó nói trại ngược lại là cá Phi Rô> Phê Rô chăng ??). Rời nhà hàng chúng tôi lên đường để thưởng thức môt chương trình nghe rất hấp dẫn!. Đi thuyền dạo chơi trên hồ Galille ( Ratracing of the footstep of our Jesus for Boat Ride on the sea of Galille). Khi lên thuyền an vị xong. Chúng tôi được mời thưởng thức một chương trình nhạc sống do ban nhạc chơi khá hay! Trên thuyền có bán những vật lưư niệm nhỏ về biển hồ Gallile. Với những con sò có hình chiếc thuyền bên trong..Sau dó ban nhạc mời mọi người ra sàn ở giữa thuyền để khiêu vũ. Nhạc chơi khá hấp dẫn, lúc đầu chỉ có vài cặp ra sàn nhảy, dần dần số người tăng lên. Giữa cảnh trời mây non nước hữu tình, nhạc trỗi lên lôi cuốn, lòng người hứng khởi, mọi người quên hết e dè, nên từ từ, gìa, trẻ, lớn ,bé: từ bà cụ 80 tuổi tới cha linh hướng trẻ nhất cũng đều ra sàn nhảy tập thể với những điệu nhạc hào hứng, hấp dẫn của các bài hát nổi tiếng thập niên 60 – 70.Đàn chim trên hồ như cũng muốn hòa đồng vớt mọi người , nên bay lượn xuống hai bên thuyền rất đông Không khí thật vui, thật hòa đồng và thân tình. Những sợi dây ngăn cách: tuổi tác, hoàn cảnh, trình độ văn hóa…hình như đã bị cắt đứt tự lúc nào. Mọi người nhảy tập thể vui vẽ, hòa đồng đến nỗi thuyền đã quay trở lại và sắp cập bến mà chúng tôi không hề hay biết! Ai cũng nhảy, nên tuy có mệt đôi chút, nhưng vui và thoải mái. Thế mới biết sự hòa hợp với mọi người chung quanh trong đời sống hằng ngày rất cần thiết để ta sống thoải mái, vui vẽ!
Lên khỏi thuyền, chúng tôi được hướng dẫn vào viện bảo tàng, cạnh bên hồ để được xem phim và tham quan chiếc thuyền cổ, cách đây hơn 2000 năm (thời đại của Chúa và thánh Phêrô) mới được khám phá và vớt lên từ lòng biển hồ, để trưng bày cho khách đến xem! Thuyền khá lớn và gổ cũng còn khá tốt, và đã được tân trang, đánh bóng lại , nhìn khá đẹp và hấp dẫn, nên đã lôi cuốn nhiều người tới chụp hình lưu niệm!.
Ra về, chúng tôi được thông báo trên xe, tối về nhớ chuẩn bị đóng gói hành lý, để sáng ngày mai, gỉa từ khách sạn Sheraton, lên đường đi về miền nam, thăm thành phố cổ nhất thề giới Jericho,và nhớ chuẩn bị sẳn áo tắm, để tắm ở biển Chết, sau đó mới về khách sạn Grand Court ở Jerusalem.
Tạ ơn Chúa đã cho chúng con một ngày thật vui vẻ, xin chuẩn bi tâm hồn chúng con để xứng đáng viếng thăm những nơi cực thánh: nơi Chúa sinh ra và nơi Chúa chịu cực hình và chết vì chúng con
Views: 0