Uncategorized

Sống bệnh tật như sống một ơn gọi

…Tôi là phụ nữ Công Giáo may mắn. Năm nay tôi 35 tuổi. Tôi là nữ bác sĩ chuyên ngành gây thuốc mê. Tôi tận hưởng thời kỳ đầu của mùa gặt hái các thành quả của những năm dùi mài kinh sử, vất vả khó nhọc để đạt cho được mảnh bằng bác sĩ. Tôi trải qua những năm sinh viên tràn đầy mộng mơ và hưởng nếm tình bạn chân thành.

…Tôi là phụ nữ Công Giáo may mắn. Năm nay tôi 35 tuổi. Tôi là nữ bác sĩ chuyên ngành gây thuốc mê. Tôi tận hưởng thời kỳ đầu của mùa gặt hái các thành quả của những năm dùi mài kinh sử, vất vả khó nhọc để đạt cho được mảnh bằng bác sĩ. Tôi trải qua những năm sinh viên tràn đầy mộng mơ và hưởng nếm tình bạn chân thành. Vì chọn nếp sống độc thân nên tôi có giờ dấn thân vào các sinh hoạt mục vụ của giáo xứ. Tôi cho đi trọn vẹn và nhận lãnh cũng thật nhiều. Giờ đây tôi bị chứng hạch-bạch-huyết.

Từ hai năm nay cuộc đời tôi hoàn toàn đảo ngược. Từ một bác sĩ chuyên chăm sóc chữa trị bệnh nhân tôi trở thành người bệnh lệ thuộc tha nhân. Từ cuộc sống hăng say với một thời khóa biểu sít sao dầy đặc với những ngày làm việc, những giờ hẹn và những phiên trực, tôi bước sang cuộc đời với những ngày sống kéo dài lê thê.

Bây giờ là những ngày chờ đợi kết quả các cuộc khám nghiệm, chờ đợi ngày phải nhập viện, chờ đợi cho xong các buổi trị liệu. Hoặc, chỉ sống ngày này qua ngày khác mà không làm gì hết! Có thể nói đơn sơ rằng: từ cuộc đời nắm trong tay sức khoẻ của người khác tôi chuyển sang cuộc sống mà sức khoẻ của tôi tùy thuộc nơi sự chăm sóc, chữa trị và lòng hảo tâm của người khác.

Ngay từ giây phút biết mình mắc chứng bệnh hiểm nghèo tôi đã cúi đầu tuân phục thánh ý Thiên Chúa. Tôi sống bệnh tật như sống một ơn gọi. Giống như bất cứ tiếng gọi nào khác đến từ Thiên Chúa, bạn chỉ có thể hiểu rõ tiếng gọi khi thực sự sống tiếng gọi này! Và khi bạn cúi đầu đáp tiếng ”Thưa Vâng” bạn cũng không biết tiếng ”Thưa Vâng” sẽ đưa bạn đi đến đâu. Nhưng không sao hết! Điều quan trọng là bạn thưa ”Xin Vâng” ngay từ phút đầu! 

Views: 0

Người đăng bài viết

Joe M.D.