Sau 33 năm “trở nên giống phàm nhân sống như người trần thế” (Pl 2, 7), nhất là sau 3 năm gắn bó với các tông đồ, những môn đệ yêu dấu, Đức Giêsu rất hiểu tâm tính của nhân loại nói chung và của các ngài, nói riêng.
Một trong những bất toàn mà các ngài đã có lần tranh giành nhau địa vị làm trưởng nhóm, hay ít ra cũng được làm phó. Trong một nhóm nhỏ đã từng sát cánh, từng chia sẻ ngọt bùi bên Người đến như thế mà còn có những tham vọng cao thấp, trên dưới, thầy trò, trước sau như vậy thì làm sao có thể làm cho Tin Mừng Yêu Thương lan tỏa ra được. Và để chuẩn bị cho chương trình loan báo “Thiên Chúa Là Tình Yêu” (1Ga 4, 8) mà “Thầy đã chọn anh em và cắt cử anh em để anh em ra đi, sinh được hoa trái” (Ga 15, 16), Đức Giêsu đã không những thể hiện bằng việc làm rửa chân cùng với mẫu gương tuyệt vời là “nếu Thầy là Chúa, là Thầy, mà còn rửa chân cho anh em, thì anh em cũng phải rửa chân cho nhau” (Ga 13, 14), mà Người còn để lại lệnh truyền “Đây là điều răn của Thầy: anh em hãy yêu thương nhau như Thầy đã yêu thương anh em” (Ga 15, 12). Người đã không còn coi các môn đệ là tôi tớ, là học trò, là bề dưới mà là bạn hữu thân tình và còn là anh em con cùng một Cha trên trời. Và để liên kết chặt chẽ với nhau hầu công cuộc loan báo Tin Mừng được sinh nhiều hoa trái dồi dào, Người nhấn mạnh đến bí quyết thành công đem lại hoa trái trường tồn mà Người đã từng trải qua. Đó chính là đời sống cầu nguyện, vì “tất cả những gì anh em xin cùng Chúa Cha, nhân danh Thầy, thì Người ban cho anh em” (Ga 15, 16).
Với cảm nghiệm đơn sơ, chân thành và rất người của Đức Giêsu qua những lời tâm sự cuối cùng của Người trong Tin Mừng Gioan đoạn 15, từ câu 12 câu đến 17 mà tôi nhận ra trong chương trình “Tin Vui Cho Người Bệnh Nghèo” có một sức lan tỏa rất ư là kỳ diệu. Sức lan tỏa không chỉ nhìn trên không gian và thời gian, sau một tháng Tin Vui này được truyền đi. Tin Vui trên không chỉ đọng lại nơi vùng cao nguyên Kontum, Pleiku và Ban Mê Thuột mà đã lan sang Đà Lạt, Vinh, Huế, rồi Đồng Nai, Saigon và cả một xóm nhỏ miệt Vĩnh Long. Sức lan tỏa không chỉ tính trên số lượng dầu dừa tăng cao trong 2 tuần đầu từ con số 18 can lên đến 30 can trong 2 tuần lễ kế tiếp. Vị chi, mới trong một tháng từ 14/04/2009 đến 14/05/2009, tổng số dầu dừa gửi đến các nơi đã vượt lên 48 can tức 1.440 lít.
Sức lan tỏa này có sự kỳ diệu bởi sức bật của lòng yêu thương nhau được hòa quyện cùng với “niềm vui được cắt tỉa” đã được Đấng Phục Sinh chúc phúc ban thêm nguồn sức sống mới.
Vị linh mục quản hạt nọ, sau khi được anh em giáo dân giới thiệu liệu pháp nhai và sử dụng dầu dừa chữa bệnh, đã mau mắn mời gọi những người phụ trách các giáo xứ trong hạt để cùng nhau bàn thảo, phổ biến về công hiệu của phương pháp mới này và cùng nhau phân phối đến tay người bệnh nghèo, nhất là các anh chị em dân tộc đang sinh sống nơi những vùng hẻo lánh xa xôi trong hạt. Mọi người ngồi lại với nhau trong một tinh thần thân hữu liên kết cùng nhau lo lắng cho những người đang cần sự giúp đỡ sẻ chia. Để rồi sau đó, mỗi đơn vị nhận được số dầu dừa ban đầu đang còn hạn chế và đang trong thời kỳ thử nghiệm thiết yếu.
Một dòng tu kia, sau khi nhận được “Tin Vui Cho Người Bệnh Nghèo” từ vị linh mục linh hướng của nhà dòng hiện đang phục vụ tại Ai Cập, cũng đã sắp xếp công việc bề bộn của mình để rồi cùng với nhóm bác ái liên kết với nhà dòng tìm đến địa chỉ cần thiết hầu tiếp sức cho các bệnh nhân đang mang mầm bệnh của thế kỷ, bệnh AIDS, mà mọi người đang ra sức giành giựt lại sự sống vốn quí của họ. Chỉ sau 2 tuần áp dụng liệu và phương pháp điều trị mới các bệnh nhân đã có tín hiệu vui do tính đơn giản và hiệu quả bất ngờ của cách chữa trị rất mới mẻ lại rẻ tiền này.
Một nhóm nhỏ khác đang trao đổi kinh nghiệm với nhau về dự án chữa bệnh nhân AIDS tại một trung tâm điển hình nào đó. Trong nhóm này, có người là linh mục đáng kính ở Kinh Thành Rôma, có người là giáo dân ở vùng tuyết lạnh Oklahoma, có con chiên ngoan ngoãn ngụ tại Hố Nai, Biên Hòa, có người là công nhân mẫn cán của một công ty tại Saigon sôi động. Tất cả, bất luận ở phương trời nào, ở cương vị phẩm trật nào đều cùng nhau động não tìm ra một biện pháp khả thi nhất để giúp đỡ những con người đang lầm than và đang rất cần những tấm lòng nhân ái bao la.
Một nhóm khuyết tật gồm 15 anh chị em đa số phải ngồi trên xe lăn cũng nương tựa vào nhau để liên lạc với “Tin Vui Cho Người Bệnh Nghèo” nhằm giải quyết những tồn tại còn đang hằn lên vết đau thương trên cơ thể đã héo tàn của họ. Mọi người cứ như hớn hở chia nhau món qùa nhỏ mọn nhưng thật ấm cúng tình người chan chứa. Niềm vui cũng rạng rỡ khi phần nào đã xoa dịu được cơn đau sau 2 tuần mải mê với nhai, súc, với uống ăn và xoa bóp dầu dừa nơi những vùng đang làm họ xót xa buốt đau.
Một chị nữ tu nào đó, khi cùng ngồi trên xe buýt, đã mạnh dạn mách bảo cho một hành khách cùng giới khác về Tin Vui trên để rồi sau đó, chị ta đã không ngần ngại đường xá xa xôi để có được nguồn dầu dừa như mong đợi.
Cứ thế, cứ thế, từ một người bệnh ngay trong cơ thể khiếm khuyết của mình cho đến các tu sĩ nam cũng như nữ và cả những vị chủ chăn, tất cả đều cùng hướng nhìn về những người bệnh nghèo khổ, bởi chính những người này là hiện thân của Chúa Kitô, là anh em với nhau. Tất cả họ đang ôm ấp “niềm vui được cắt tỉa” và đang ra sức liên kết lại với nhau và cùng nhau thực hiện lệnh truyền của Chúa Giêsu, cũng như đang lắng nghe được tiếng réo rắt mời gọi của vị Tồng Đồ đã từng được kề bên trái tim sống động yêu thương của Chúa Giêsu, khi ngài tha thiết nhắn nhủ và xác tín: “Ai không yêu thương thì không biết Thiên Chúa, vì Thiên Chúa là Tình Yêu” (1Ga 4, 8).
Lạy Cha nhân ái,
Xin Cha chúc lành cho chúng con để “Tin Vui Cho Người Bệnh Nghèo” được lan tỏa vì Chúa Giêsu, Con Yêu Dấu của Cha đã mặc khải cho chúng con rằng: “Tất cả những gì anh em xin cùng Chúa Cha, nhân danh Thầy, thì Người ban cho anh em”. Amen.
Chúa Nhật VI PS, 17/05/2009
Phêro Vũ văn Quí CVK64
Email: peterquivu@gmail.com
Views: 0