Một người con trai ở bang Texas , Mỹ , đưa cha đi tiệm ăn bữa cơm . Người cha là 1 cựu quân nhân nhưng đã già , lại có bệnh nên tay chân run rẩy , trong lúc ăn cứ làm rơi vãi thức ăn vào người , và rơi đầy xuống đất . Một vài người trong tiệm thấy cảnh đó thì nhăn mặt tỏ ý khó chịu .
Người con vẫn thản nhiên , ngồi ăn và trò chuyện với cha . Đợi ông ăn uống xong , anh đứng lên đến bên cha và nhẹ nhàng trìu mến nhặt các vụn thức ăn trên áo ông , cầm tay dẫn cha vào nhà vệ sinh rửa và lau sạch cho cha , chải tóc và đội mũ , đeo kính lại cho ông đàng hoàng .
Trở lại bàn , anh cúi xuống đất lượm cho sạch những vụn thức ăn cha mình làm rơi vãi , không để lại 1 chút rác nào . Xong xuôi anh dìu cha ra quầy trả tiền .
Đột nhiên 1 cụ già thực khách ở bàn kế bên gọi anh và nói to " Anh bạn trẻ ơi , anh để rơi lại cái gì kìa " . Anh thanh niên quay lại nhìn kỹ chỗ cha mình ngồi rồi nói " Đâu có , tôi đâu có để lại cái gì đâu ? " .
Cụ già đứng lên chậm rãi nói " Có , anh vừa để lại 1 bài học quý giá về lòng hiếu thảo cho con cái , và niềm hạnh phúc cho các bậc cha mẹ ! "
Cả tiệm đang ồn ào bỗng im lặng , mọi người sững lại 1 giây , rồi tất cả vỗ tay ào ào vì xúc động . Những người trước đó đã nhăn nhó và phàn nàn thì ngượng nghịu vì cảm thấy xấu hổ !
Chủ tiệm ăn cũng xúc động , nên tính giá thật đặc biệt cho 2 cha con , và ghi thêm vào tờ biên lai dòng chữ " Xin cám ơn đóng góp của cụ ! "
Còn bạn thì sao ? Mỗi khi đi ra đường, bạn để lại điều gì ? Hy vọng không phải là rác rưởi nhé !
Views: 0