Vậy tôi sẽ lấy gì dâng lại cho Chúa, để đền đáp những ơn Ngài ban tặng cho tôi. Tôi sẽ lãnh chén cứu độ và tôi sẽ kêu cầu danh Chúa (Tv 115).
Hs 11,1.3-4.5c.8ac-9 ; Ep 3,8-12.14-19 ; Ga 19,31-37
BÀI ĐỌC I : Hs 11,1.3-4.5c.8ac-9
1 Đức Chúa phán thế này : Khi Ít-ra-en còn là non trẻ, Ta đã yêu nó,từ Ai-cập Ta đã gọi con Ta về.3 Ta đã tập đi cho Ép-ra-im, đã đỡ cánh tay nó, nhưng chúng không hiểu là Ta chữa lành chúng. 4 Ta lấy dây nhân nghĩa, lấy mối ân tình mà lôi kéo chúng.Ta xử với chúng như người nựng trẻ thơ, nâng lên áp vào má ; Ta cúi xuống gần nó mà đút cho nó ăn.5c nhưng nó không chịu về với Ta. 8ac Hỡi Ép-ra-im, Ta từ chối ngươi sao nổi!Hỡi Ít-ra-en, Ta trao nộp ngươi sao đành! Trái tim Ta thổn thức, ruột gan Ta bồi hồi. 9 Ta sẽ không hành động theo cơn nóng giận, sẽ không tiêu diệt Ép-ra-im nữa, vì Ta là Thiên Chúa, chứ không phải người phàm. Ở giữa ngươi, Ta là Đấng Thánh, và Ta sẽ không đến trong cơn thịnh nộ.
ĐÁP CA : Is 12
Đ. Các bạn sẽ vui mừng múc nước tận nguồn ơn cứu độ. (c 3)
2 Đây chính là Thiên Chúa cứu độ tôi, tôi tin tưởng và không còn sợ hãi, bởi vì Đức Chúa là sức mạnh tôi, là Đấng tôi ca ngợi, chính Người cứu độ tôi. 3 Các bạn sẽ vui mừng múc nước tận nguồn ơn cứu độ.
4 Hãy tạ ơn Đức Chúa, cầu khẩn danh Người, vĩ nghiệp của Người, loan báo giữa muôn dân, và nhắc nhở : danh Người siêu việt.
5 Đàn ca lên mừng Đức Chúa , vì Người đã thực hiện bao kỳ công ; điều đó, phải cho toàn cõi đất được tường. 6 Dân Xi-on, hãy reo hò mừng rỡ, vì giữa ngươi, Đức Thánh của Ít-ra-en quả thật là vĩ đại!
BÀI ĐỌC II : Ep 3,8-12.14-19
8 Thưa anh em, tôi là kẻ rốt hết trong toàn thể dân thánh, thế mà Thiên Chúa đã ban cho tôi ân sủng này là loan báo cho các dân ngoại Tin Mừng về sự phong phú khôn lường của Đức Ki-tô,9 và soi sáng cho mọi người được thấy đâu là mầu nhiệm Thiên Chúa đã an bài. Mầu nhiệm này đã được giữ kín từ muôn thuở nơi Thiên Chúa là Đấng tạo thành vạn vật,10 để giờ đây, nhờ Hội Thánh, mọi quyền năng thượng giới được biết sự khôn ngoan thiên hình vạn trạng của Thiên Chúa.11 Thiên Chúa đã hành động như thế theo quyết định Người đã có từ muôn thuở và đã thực hiện nơi Đức Ki-tô Giê-su, Chúa chúng ta.12 Trong Đức Ki-tô và nhờ tin vào Người, chúng ta được mạnh dạn và tin tưởng đến gần Thiên Chúa.
14 Vì lý do đó, tôi quỳ gối trước mặt Chúa Cha,15 là nguồn gốc mọi gia tộc trên trời dưới đất.16 Tôi nguyện xin Chúa Cha, thể theo sự phong phú của Người là Đấng vinh hiển, ban cho anh em được củng cố mạnh mẽ nhờ Thần Khí của Người, để con người nội tâm nơi anh em được vững vàng.17 Xin cho anh em, nhờ lòng tin, được Đức Ki-tô ngự trong tâm hồn; xin cho anh em được bén rễ sâu và xây dựng vững chắc trên đức ái,18 để cùng toàn thể dân thánh, anh em đủ sức thấu hiểu mọi kích thước dài rộng cao sâu,19 và nhận biết tình thương của Đức Ki-tô, là tình thương vượt quá sự hiểu biết. Như vậy anh em sẽ được đầy tràn tất cả sự viên mãn của Thiên Chúa.
TUNG HÔ TIN MỪNG : Mt 11,29ab
Hall-Hall : Chúa nói : Anh em hãy mang lấy ách của tôi, và hãy học với tôi, vì tôi có lòng hiền hậu và khiêm nhường. Hall.
TIN MỪNG : Ga 19,31-37
31 Hôm đó là ngày áp lễ Vượt Qua, người Do-thái không muốn để xác chết trên thập giá trong ngày sa-bát, mà ngày sa-bát đó lại là ngày lễ lớn. Vì thế họ xin ông Phi-la-tô cho đánh giập ống chân các người bị đóng đinh và lấy xác xuống.32 Quân lính đến, đánh giập ống chân người thứ nhất và người thứ hai cùng bị đóng đinh với Đức Giê-su.33 Khi đến gần Đức Giê-su và thấy Người đã chết, họ không đánh giập ống chân Người.34 Nhưng một người lính lấy giáo đâm vào cạnh sườn Người. Tức thì, máu cùng nước chảy ra.35 Người xem thấy việc này đã làm chứng, và lời chứng của người ấy xác thực; và người ấy biết mình nói sự thật để cho cả anh em nữa cũng tin.36 Các việc này đã xảy ra để ứng nghiệm lời Kinh Thánh: Không một khúc xương nào của Người sẽ bị đánh giập.37 Lại có lời Kinh Thánh khác: Họ sẽ nhìn lên Đấng họ đã đâm thâu.
TÌNH THƯƠNG CỦA THIÊN CHÚA GIẢI THOÁT LOÀI NGƯỜI
Chúng ta biết sau cuộc Vượt Qua (Tử nạn) của Chúa Giê-su thực hiện, Phụng vụ của Hội Thánh đã diễn tả mầu nhiệm Thiên Chúa cứu độ lần lượt qua các lễ : Chúa Phục Sinh,Chúa Lên Trời, Chúa Thánh Thần Hiện Xuống,Chúa Ba Ngôi, Mình Máu Thánh Chúa, và hôm nay lễ Thánh Tâm Chúa nói lên cụ thể mầu nhiệm Thiên Chúa cứu độ loài người, do tình thương của Chúa :
Ban cho ta ơn nhưng không.
Ơn nhưng không lớn nhất là Chúa giải thoát chúng ta khỏi tay thần chết.
Sai ta đi loan báo Tin Mừng cứu độ.
I. THIÊN CHÚA BAN ƠN NHƯNG KHÔNG CHO TA.
“Ơn nhưng không” là do sự tự do của Chúa, Ngài cứu giúp ai hoàn toàn theo tình thương tự phát của Ngài, không phải vì người ta đã xin Ngài, cũng không phải vì công nghiệp của họ. Đan cử :
– Sau khi Adam, Eva phạm tội, Chúa biết họ xấu hổ lấy lá vả làm khố che thân mà không ổn (x St 3,7), thì Ngài tự làm áo chùng bằng da thú mặc cho họ (x St 3,21).
– Sau khi nguyên tổ lỗi luật Chúa, họ sợ nghe tiếng Chúa nên tìm nơi ẩn núp ; thì Chúa lại tự ý tìm kiếm họ, Ngài dò hỏi : “Ngươi ở đâu ?” (x St 3,9) Và khi họ xưng thú tội với Chúa, lại đổ lỗi cho nhau quy tội về Thiên Chúa ! Thì Chúa lại đứng về phía họ, giúp họ thống trị satan đã phỉnh gạt họ, như lời Ngài hứa ban Đấng Cứu Độ khi ra hình phạt cho con rắn (satan) : “Ta sẽ đặt hận thù giữa ngươi và người đàn bà, giữa dòng giống ngươi và dòng giống nó. Dòng giống nó sẽ đạp đầu ngươi, còn ngươi sẽ táp lại gót chân” (St 3,8-15).
– Suốt dọc dài lịch sử cứu độ, Chúa luôn luôn ban ơn “nhưng không” như thế cho loài người. Cụ thể như trong Bài đọc I hôm nay : ngôn sứ Hô-sê nhắc lại mối tình bất trung của Gô-mơ, vợ ông. Vì bà đã ngoại tình mà sinh ra những đứa con ngoại hôn, nên Chúa bảo ông Hô-sê đặt tên cho chúng là Lô-am-mi, nghĩa là các ngươi không phải là dân của Ta, hoặc tên nó là Lô-ru-kha-ma, nghĩa là Ta sẽ không còn dủ lòng thương nhà Israel nữa. Nhưng Ta sẽ cứu chúng nhờ danh Thiên Chúa của chúng, người ta sẽ gọi chúng là “con cái Thiên Chúa hằng sống”. Hãy gọi anh em các ngươi là “Dân của Ta”, và chị em các ngươi là “Được dủ thương” (x Hs 1,2-9 ; 2,1-3)
Bởi đó mà khi dân Israel cư ngụ bên đất Ai-cập, ông Giu-se con trưởng chính thức của ông Gia-cóp, sinh hai người con trai, đứa cả tên là Ma-na-sê, đứa em là Ép-ra-im (x St 41,51), thì ông Gia-cóp (Israel) trước giờ chết, thay vì ông phải đặt tay trên đầu Ma-na-sê là cháu đích tôn của ông để chúc phúc cho nó, thì Chúa lại xui khiến ông Gia-cóp đặt tay lên đầu Ép-ra-im (đứa út) để xin Chúa tuôn đổ phúc lành trên nó (ơn nhưng không) [x St 48]. Phúc lành đó Chúa phán thế này : “Khi Israel còn non trẻ, Ta đã yêu nó từ Ai-cập, Ta đã gọi Con Ta về, Ta đã tập cho Ép-ra-im biết đi, Ta đã đỡ cánh tay nó, nhưng chúng không hiểu là Ta đã chữa lành chúng. Ta lấy dây nhân nghĩa, lấy mối ân tình mà lôi kéo chúng. Ta xử với chúng như người nựng trẻ thơ, nâng lên và áp vào má, Ta cúi xuống gần nó mà đút cho nó ăn, thế mà chúng không chịu quay trở về với Ta. Nhưng làm sao Ta từ chối chúng nổi, tim Ta thổn thức, ruột gan Ta bồi hồi, Ta sẽ không hành động theo cơn nóng giận, vì Ta là Chúa yêu thương chứ không phải là phàm nhân” (Hs 11,1-9 : Bài đọc I).
II. ƠN NHƯNG KHÔNG LỚN NHẤT LÀ CHÚA GIẢI THOÁT CHÚNG TA KHỎI TAY THẦN CHẾT.
Chúa đã thực hiện phúc lành trên dân Israel qua bàn tay ông Gia-cóp đặt trên đầu Ép-ra-im. Cụ thể Chúa đã dùng ông Mô-sê thực hiện 10 điều dữ giáng xuống đầu dân Ai-cập, để ông Mô-sê dẫn dân Israel về miền đất hứa ; những ơn huệ ấy còn thua xa Đức Giê-su khi bị treo trên thập giá, kẻ ác thấy Ngài đã tắt thở, nó không đập gẫy xương ống chân của Ngài (x Ga 19,33 : Tin Mừng). Thánh sử Gio-an ghi chi tiết này là xác nhận Đức Giê-su đến hoàn tất Lề Luật (x Mt 5,17), Ngài hơn con chiên người Do-thái giết bên Ai-cập, họ không đập gẫy một xương nào, lấy máu chiên bôi lên cửa nhà Israel. Đêm ấy, dân Israel ăn thịt chiên để có sức ra khỏi Ai-cập, thần của Chúa đến xứ Ai-cập, nhà nào không có máu chiên bôi lên cửa, thì con trai đầu lòng nhà đó bị giết! (x Xh 12 và 13) ; Máu chiên bôi lên cửa nhà Israel để thoát chết, không bằng nước và máu Đức Giê-su từ tim Ngài bị đâm thủng dốc ra hết (x Ga 19,34 : Tin Mừng), để không phải riêng cho dân Israel, mà bất cứ ai trên trần gian này lãnh nhận Bí tích Thánh Tẩy bằng nước và máu Thánh Thể Chúa Giê-su Phục Sinh khơi nguồn từ Thập giá, đều được Ngài giải thoát án phạt của tội là sự chết !
Chúng ta có thể so sánh cuộc vượt qua của người Do-thái do ông Mô-sê thực hiện thua xa cuộc vượt qua của các Ki-tô hữu do Chúa Giê-su thực hiện :
MƯỜI PHÉP LẠ ÔNG MÔ-SÊ THỰC HIỆN TRÊN ĐẤT AI-CẬP TRƯỚC KHI ÔNG DẪN DÂN ISRAEL THOÁT NÔ LỆ AI-CẬP
1- Nước bên Ai-cập hóa thành máu, người Ai-cập không có nước uống, mọi sinh vật dưới nước đều bị diệt! (x Xh 7,14t)
2- Ếch nhái tràn ngập Ai-cập, nhảy cả vào cung cấm nhà vua! (x Xh 7,26t).
3- Ruồi muỗi tràn ngập Ai-cập ! (x Xh 8,12t)
4- Ruồi mòng tràn ngập Ai-cập ! (x Xh 8,16t)
5- Ôn dịch khắp Ai-cập, mọi sinh vật đều bị chết! (x Xh 9,1t)
6- Ung nhọt lở loét khắp mọi người Ai-cập ! (x Xh 9,8t)
7- Mưa đá phá hoại mùa màng cây cối của Ai-cập ! (x Xh 9,13t)
8- Châu chấu tràn ngập Ai-cập, ăn hết mùa màng ! (x Xh 10,1t)
9- Tối tăm bao trùm Ai-cập! (x Xh 10,21t)
10- Con trai đầu lòng của Ai-cập, kể cả con vua, đều bị giết ! (x Xh 11,1t)
11- Ông Mô-sê dẫn dân Israel vượt qua nước biển Đỏ, thoát nô lệ Ai-cập ! (x Xh 12-15)
MƯỜI LOẠI PHÉP LẠ CHÚA GIÊ-SU THỰC HIỆN TRƯỚC KHI NGÀI DẪN LOÀI NGƯỜI THOÁT SỰ CHẾT !
1* Chúa chữa kẻ bất toại (x Mt 9,1t).
2* Chúa trừ quỷ xuất khỏi con người (x Mt 8,28t).
3* Chúa cứu sống bà bị loạn huyết (x Lc 8,43t).
4* Chúa cho bà còng lưng đứng thẳng ! (x Lc 13,10t)
5* Chúa chữa lành kẻ bị phong hủi! (x Lc 17,11t)
6* Chúa chữa lành kẻ câm điếc ! (x Mc 7,31t)
7* Chúa chữa lành em bé bị kinh phong ! (x Mt 17,14t)
8* Chúa cho kẻ mù được sáng mắt ! (x Ga 9,1t)
9* Chúa cứu chị phụ nữ ngoại tình khỏi bị ném đá! (x Ga 8,1t)
10* Chúa cho kẻ chết sống lại! (x Ga 11,1t)
11* Chúa Giê-su bị đâm trên thập giá, nước và máu từ tim đổ xuống, ai đón nhận nước Thánh Tẩy, máu Thánh Thể Chúa Giê-su Phục Sinh người ấy được Ngài giải phóng khỏi tay satan, thoát thần chết!
III. CHÚA SAI TA ĐI LOAN BÁO TIN MỪNG CỨU ĐỘ.
Ơn nhưng không đặc biệt nữa là Chúa dùng ta, Ngài tín nhiệm ta là kẻ khốn nạn đi loan báo Tin Mừng cho thế giới, khởi đi từ lúc ta lãnh nhận Bí tích Thánh Tẩy, đặc biệt là Thêm Sức, như giáo huấn Công Đồng Vat. II trong Hiến Chế Hội Thánh số 35 dạy : “Giáo dân có thể và phải có một hoạt động cao quý là truyền bá Tin Mừng cho thế giới, cả lúc họ bận tâm lo lắng việc trần thế!” Ơn gọi đi rao giảng Tin Mừng của mỗi Ki-tô hữu, phải ý thức như ông Phao-lô được Chúa sai đi, ông vốn dĩ là kẻ khốn nạn bách hại đạo Chúa (x Cv 9), như ông nói với chúng ta trong Bài đọc II hôm nay : “Tôi là kẻ rốt hết trong toàn thể dân thánh, thế mà Thiên Chúa đã ban cho tôi ân sủng này là loan báo cho dân ngoại Tin Mừng về sự phong phú khôn lường của Đức Ki-tô, và soi sáng cho mọi người được thấy đâu là mầu nhiệm Thiên Chúa đã an bài, để nhờ Thần Khí của Người, con người nội tâm anh em được vững vàng. Nhờ lòng tin được Đức Ki-tô ngự trong tâm hồn, hầu anh em được bén rễ sâu mà xây dựng vững chắc trên đức ái, anh em có đủ sức thấu hiểu mọi chiều kích dài rộng cao sâu, và nhận biết tình thương của Đức Ki-tô, là tình thương vượt quá sự hiểu biết. Như vậy anh em sẽ được dẫy tràn tất cả sự viên mãn của Thiên Chúa” (Ep 3,8-9.16-19 : Bài đọc II).
Vậy tôi sẽ lấy gì dâng lại cho Chúa, để đền đáp những ơn Ngài ban tặng cho tôi. Tôi sẽ lãnh chén cứu độ và tôi sẽ kêu cầu danh Chúa (Tv 115 : Đáp ca).
THUỘC LÒNG.
Chúa phán : “Trái tim Ta thổn thức, ruột gan Ta bồi hồi, Ta sẽ không hành động theo cơn nóng giận, vì Ta là Thiên Chúa chứ không phải phàm nhân” (Hs 11,8-9).
Views: 0