Uncategorized

“Khôn Quá Hóa Dại”

Người ta nói: “khôn quá hoá dại”. Đôi khi ta tưởng mình hơn người nhưng lại là lúc người đời đang cười về sự ngu dốt của ta. Đôi khi ta tưởng mình thắng người nhưng lại là lúc ta thất bại chua cay. Và đôi khi ta tưởng rằng với tài trí của mình có thể lừa được người khác, nhưng chính mình lại bị “gậy ông đập lưng ông”.

Người ta nói: “khôn quá hoá dại”. Đôi khi ta tưởng mình hơn người nhưng lại là lúc người đời đang cười về sự ngu dốt của ta. Đôi khi ta tưởng mình thắng người nhưng lại là lúc ta thất bại chua cay. Và đôi khi ta tưởng rằng với tài trí của mình có thể lừa được người khác, nhưng chính mình lại bị “gậy ông đập lưng ông”.

Có một nhà mua bán đồ cổ đến làng quê nọ, thấy bác thợ mộc có chiếc tủ cổ cũ kỹ mà hắn nghĩ là có thể đem về tỉnh bán lại với giá hơn chục ngàn, nhưng lại ma giáo, không muốn cho bác thợ mộc biết giá trị của chiếc tủ, hắn gạ mua với giá rẻ mạt:

– Tôi trả cho ông 5 francs chiếc tủ này, nó chẳng dùng đựng được gì cả, nhưng tôi chỉ cần củi để đốt lò sưởi thôi.

Sáng hôm sau, hắn hớn hở vác xe cam nhông đến để chở chiếc tủ, thì thấy đống gỗ cưa ngắn lù lù trước cửa, hắn ngạc nhiên hỏi:

– Cái gì thế này ?

– Gỗ của ông đấy, bác thợ mộc đáp, hôm qua tôi hối hận qúa vì bán cho ông những 5 francs, nên bèn phải cưa nhỏ ra giúp ông!

Quả là khôn quá hoá dại. Có những việc trời cho mình hưởng nhưng vì quá ích kỷ, quá khôn ranh tưởng sẽ được nhiều hơn, ai ngờ lại trắng tay, như người ta nói “tham thì thâm”. Tay trắng lại hoàn trắng tay.

 Người Do Thái năm xưa cũng được hưởng rất nhiều đặc lợi vì là dân được tuyển chọn, nhưng họ lại muốn nhiều điều hơn nữa. Họ muốn Thiên Chúa còn phải làm theo ý của họ. Họ muốn một Đấng Messia mang lại cho họ vinh dự bá vương thiên hạ và những vinh quang trần thế. Chính vì muốn Thiên Chúa làm theo ý mình, nên họ bắt bớ các ngôn sứ, hãm hại các ngôn sứ . . . Và cũng chính họ đã đóng đinh Con Thiên Chúa trên thập giá vì Ngài đã không làm vua theo ý họ.

Nói người cũng nghĩ đến ta. Con người ngày nay vẫn đang tính toán với Chúa. Họ nhận của Chúa rất nhiều nhưng lại ít nghĩ đến việc cảm tạ Thiên Chúa. Họ đến với Chúa để nài xin Chúa làm theo ý họ. Họ cầu nguyện để xin Chúa thực hiện những điều đẹp lòng họ. Họ được voi đòi tiên nên chẳng bao giờ bằng lòng về những gì mình đang có. Thế nên, khi việc chẳng xong, cầu chẳng được, họ lại hồ nghi về Chúa, có khi còn quay lưng lại với Chúa.

Con người ngày nay vẫn sống vô ơn khi tìm cách hãm hại các ngôn sứ là cách linh mục tu sĩ. Họ theo Chúa chỉ để tìm kiếm bổng lộc. Họ sẵn sàng vu khống, đặt điều đặt chuyện, tìm cách loại trừ những người đại diện của Chúa nếu quyền lợi của họ bị mất, điều họ muốn không thành.

Con người hôm nay luôn nhân danh quyền tự do để hành xử theo ý mình. Điều gì có lợi cho mình thì họ cho là ý Chúa, còn nếu bất lợi họ sẽ quay lưng lại với Chúa, có khi bỏ Chúa để sống theo ý riêng.

Con người ngày nay luôn cho mình là trung tâm, luôn lấy quyền lợi mình là trên hết, thế nên, xã hội loạn lạc vì tranh dành quyền lực, tiền tài và lợi lộc.

Con người ngày nay cũng như dân Do Thái xưa, vì ích kỷ bản thân mà sống xa rời Chúa và anh em, đôi khi còn làm hại lẫn nhau vì quyền lợi bản thân.

Xin cho chúng ta đừng quá tham lam ích kỷ, nhưng luôn khiêm tốn nhận ra tất cả là hồng ân để biết sống trong tâm tình tạ ơn Chúa. Ước gì đời sống chúng ta luôn là một lời tạ ơn vì biết bao ơn lành Chúa đã ban xuống trên cuộc đời chúng ta. Amen

Lm. Jos Tạ duy Tuyền

Views: 0

Người đăng bài viết

Joe M.D.