Mình là cái bà được Thiên Chúa cho sinh ra và lớn lên tại vùng ven biển có con sông Cái Lớn của tỉnh Kiên Giang thuộc Miền Nam Việt Nam. Mình hân hạnh được biết lão qua một bài thơ tự do dài trên 100 câu, mang tên “Lời nguyện của lão Jim”, do một người ký tên tắt là DH chuyển dịch ra tiếng Việt, và do cha giáo cũng là cha sở mới về của mình hiện nay cho in ra để gởi tặng cho từng học viên trong lớp học Kinh Thánh vào mỗi tối thứ sáu hằng tuần.
Thú thật với lão nha lão Jim thân mến! Bài thơ đã làm chao động lòng mình dữ quá, và nó cũng đã đánh động mạnh mẽ vào tâm linh của mình, về một cách cầu nguyện có thể bị người đời cho là thấp hèn …. vậy mà lại có sức hút mãnh liệt đối với Chúa Giêsu. Còn với mình, đến đỗi mình không nghĩ lão là một nhân vật hư cấu. Mà chính lão, lão Jim nghèo khổ, tâm tính bình dân hài hòa, đi tới đâu là mang niềm vui đến tới đó cho mọi nơi, là một người hoàn toàn có thật!
Vì vậy, hôm nay mình ngồi viết những dòng suy tư này. Hy vọng dù lão đang ở nơi đâu, lão đang ở trên trời với Thiên Chúa Cha, hay lão đang còn lang thang trên cõi tạm này, lão cũng đều nhận được bài chia sẻ này của mình, và mình xin lão, lão hãy cầu nguyện cho mình và cho những ai chưa từng biết Chúa nữa, nha lão Jim!!
“Con chào Chúa, hôm nay con lại tới
Lòng hân hoan, ôi hạnh phúc thật là!
Được tâm sự, được giãi bày cùng Chúa
Và tội con, xin Chúa hãy thứ tha
Con vụng dại, không biết sao cầu nguyện
Nhưng con luôn nghĩ tới Chúa hằng ngày
Ôi Giêsu! Bạn của lòng con hỡi!!
Hãy nhìn xem: Jim đang ở nơi đây!”
Lão “luôn nghĩ tới Chúa hằng ngày”, như đôi tình nhân không bao giờ quên nhau, dù chỉ trong một giây phút vắn vỏi bay qua, là lão đã “gãy đúng chỗ ngứa” của Chúa Giêsu, và làm cho Người luôn nghe khoái tỉ tê trong lòng rồi, lão có biết hay không hả lão Jim??
Rồi theo mình, vì yêu thương lão vô cùng, nên Chúa không muốn lão có cảnh sống giàu sang, vì người sang giàu ít khi biết nghĩ tới Chúa. Chúa muốn lão sống một cuộc đời cô đơn hiu quạnh và phải lê lết đi tìm miếng cơm manh áo trong một công xưởng, ở cách xa Thánh đường. Giờ trưa, mọi công nhân khác ăn trưa xong rồi đi nằm nghỉ, chờ vào giờ của ca làm chiều. Còn lão, hằng ngày lão lợi dụng giờ này, để đi tới Thánh đường tìm gặp Chúa Giêsu, với “Túi đồ ăn đeo lủng lẳng bên lưng” …Đã vậy, râu tóc của lão lại còn quá lôi thôi nữa. Cái áo khoác ngoài của lão thì “chắc lượm của chó tha!” Nên:
“Ông tu sĩ lòng nghi ngờ quá đỗi
Sợ lão ta muốn trộm cắp chi đây?”
Vì thế, lão phải đính chính sự hiện diện của mình:
“Ông thấy đó! Tôi chỉ vào đây một lát
Vì xưởng tôi, từ đó cũng xa đây
Tôi chỉ quỳ và chuyện trò cùng Chúa
Lời cầu xin ….chỉ đơn giản thế này:
Con chào Chúa, hôm nay con lại tới
Lòng hân hoan, ôi hạnh phúc thật là!
Được tâm sự, được giãi bày cùng Chúa
Và tội con, xin Chúa hãy thứ tha.
Con vụng dại, không biết sao cầu nguyện
Nhưng con luôn nghĩ tới Chúa hằng ngày
Ôi Giêsu! Bạn của lòng con hỡi!!
Hãy nhìn xem: Jim đang ở nơi đây!”
Và, thế là:
“Vị tu sĩ bỗng thấy mình ‘cả đẩn’!
Nói với Jim:Thôi chuyện chẳng có gì
Và không sao, cứ tới đây cầu nguyện
Cửa Thánh đường luôn chào đón mỗi khi
Hết giờ, Jim đứng lên vội vã
Miệng lão cười và nói tiếng cám ơn.”
Còn vị tu sĩ thì:
“Trái tim lạnh bỗng trở nên bừng ấm
Gặp Giêsu, Tình Chúa đắm chìm
Dòng lệ rơi và trái tim thổn thức
Ông học theo lời nguyện của lão Jim:
Con chào Chúa, hôm nay con lại tới
Lòng hân hoan, ôi hạnh phúc thật là!
Được tâm sự, được giãi bày cùng Chúa
Và tội con, xin Chúa hãy thứ tha
Con vụng dại, không biết sao cầu nguyện
Nhưng con luôn nghĩ tới Chúa hằng ngày
Ôi Giêsu! Bạn của lòng con hỡi!!
Hãy nhìn xem: Con đang ở nơi đây!”
Bỗng một ngày …và ít hôm kế tiếp nữa, vị tu sĩ không nhìn thấy bóng dáng của lão Jim ở đâu. Nóng lòng ngài tìm đến công xưởng để hỏi, ngài mới biết lão Jim đã bị bệnh rồi.
“Ở nhà thương, nhân viên đều lo lắng
Còn lão Jim cứ làm họ phải cười
Họ chẳng hiểu tại sao Jim hạnh phúc
Khi không có hoa, không ai tới thăm nuôi?!
Vị tu sĩ nói với người y tá:
Tôi thấy lão vẫn luôn cô độc
Bạn bè nào có để mà cầu!
Thật không ngờ lão Jim cười ha…hả…
-Ông nói sai, cô y tá cũng sai!
Có điều này, tôi chưa cho ai biết
Người ở đây, Người luôn ở nơi đây!
Mỗi buổi trưa Người luôn ghé đến
Người là bạn tôi, là bạn rất thân quen
Nắm tay tôi, bên giường Người ngồi xuống
Và tôi nghe, một giọng nói êm đềm:
Bạn Jim hỡi, hôm nay tôi lại đến
Lòng hân hoan, ôi hạnh phúc thật là!
Kể từ khi ta kết tình bằng hữu
Tội của anh, tôi đã thứ tha
Tôi lắng nghe mỗi lần anh cầu nguyện
Và tôi luôn nghĩ tới bạn hằng ngày
Này anh Jim! Bạn của lòng tôi hỡi!
Hãy nhìn xem: Giêsu đang ở nơi đây!!”
Lão Jim à,
Vì trang viết có hạn, nên mình chỉ trích ra những câu thơ làm nổi bật chuyện tình của lão với Chúa Giêsu mà thôi. Và hai câu thơ cuối bên trên là hai câu kết thúc.
Nhà thơ thật là lắc léo ở chỗ không cho biết sau đó Chúa Giêsu có rước linh hồn lão về Trời cùng Người hay không? Nhưng dù đã có hay chưa có thể có, do Người còn cần lão làm chứng về Người trên nước thế gian này, thì lão cũng đã được Chúa Giêsu tuyển chọn để Người luôn ấp ủ vào Trái Tim sốt nóng của Người rồi. Lão sướng nha!!!
Và, cuối cùng trong bài viết hôm nay, mình muốn nói với lão rằng: Vâng! Lão là vị Thầy xuất sắc dạy mình cầu nguyện cùng Chúa Giêsu. Một chuyện làm đơn giản, không cần cầu kỳ hoa mỹ chi cả…Mình cám ơn lão vô vàn. Mình yêu Chúa Giêsu và mình cũng yêu lão nữa …Lão Jim yêu mến ạ!!
M. T. TN
Views: 0