Uncategorized

Chuyện kể cho con : Cho và Nhận

Chuyện kể rằng: Có  hai người đang đi trên đường bỗng bắt gặp một đôi giày cũ nằm giữa đường.

 

Họ cho rằng đó là đôi giày của một nông dân nghèo làm việc ở một cánh đồng gần bên, có lẽ ông ta đang chuẩn bị kết thúc ngày làm việc của mình.

Chuyện kể rằng: Có  hai người đang đi trên đường bỗng bắt gặp một đôi giày cũ nằm giữa đường.

 

Họ cho rằng đó là đôi giày của một nông dân nghèo làm việc ở một cánh đồng gần bên, có lẽ ông ta đang chuẩn bị kết thúc ngày làm việc của mình.

Một người quay sang nói với người kia: "Chúng ta hãy thử trêu chọc người nông dân xem sao. tôi sẽ giấu giày của ông ta rồi chúng ta cùng trốn vào sau những bụi cây kia để xem thái độ ông ta ra sao khi không tìm thấy đôi giày."

Người kia chững chạc hơn ngăn lại: "Này bạn , chúng ta đừng bao giờ đem những người nghèo ra để trêu chọc mua vui cho bản thân. Chúng ta có thể tìm cho mình một niềm vui lớn hơn nhiều nhờ vào người nông dân này đấy. Chúng ta hãy đặt một đồng tiền vào mỗi chiếc giày của ông ta và chờ xem phản ứng ông ta ra sao."

Cả hai cùng bỏ vào hai chiếc giầy hai đồng tiền, sau đó cả hai cùng trốn vào sau bụi cây gần đó. Chẳng mấy chốc người nông dân đã xong việc và băng qua cánh đồng đi đến nơi đặt giày và áo khoác của mình. Người nông dân vừa mặc áo khoác vừa xỏ chân vào một chiếc giày thì cảm thấy có vật gì cứng cứng bên trong, ông ta cúi xuống xem đó là vật gì và tìm thấy một đồng tiền. Sự kinh ngạc bàng hoàng hiện rõ trên gương mặt ông. Ông ta chăm chú nhìn đồng tiền, lật hai mặt đồng tiền qua lại và ngắm nhìn thật kỹ. Rồi ông nhìn khắp xung quanh nhưng chẳng thấy ai. Lúc bấy giờ ông bỏ đồng tiền vào túi, và tiếp tục xỏ chân vào chiếc giày còn lại. Sự ngạc nhiên của ông dường như được nhân lên gấp bội, khi ông tìm thấy đồng tiền thứ hai bên trong chiếc giày.

Với cảm xúc tràn ngập trong lòng, người nông dân quì xuống, ngước mặt lên trời và đọc to lời cảm tạ chân thành của mình. Ông bày tỏ sự cảm tạ đối với thượng đế dùng bàn tay vô hình nhưng hào phóng đã đem lại một món quà thật đúng lúc, cứu giúp gia đình ông khỏi cảnh túng quẫn, người vợ bệnh tật không ai chăm sóc và đàn con đang thiếu ăn.

Khi người nông dân đi rồi, hai người ra khỏi chỗ nấp lặng người đi vì xúc động, nước mắt giàn giụa. Một người lên tiếng: "Bây giờ anh có cảm giác vui hơn lúc trước không nếu như anh đem ông ta ra làm trò đùa ?"

Người còn lại cảm xúc trả lời: "Anh đã dạy cho tôi một bài học mà tôi sẽ không bao giờ quên. Đến bây giờ tôi mới hiểu được ý nghĩa thật sự của câu nói mà trước đây tôi mãi không hiểu:

"Cho đi là hạnh phúc hơn nhận về".

 

Các con thân mến!

Cho đi là một hình thức bố thí và đó cũng là một niềm vui và một niềm hạnh phúc mà không dễ mấy ai đã làm được trong xã hội mà đồng tiền được cho là sức mạnh vạn năng như ngày nay.

Cuộc sống hằng ngày, chúng ta có thể đã vô tình trước nổi đau của người khác và sự không giúp đỡ có đôi khi làm cho những người đau khổ chung quanh chúng ta mất đi niềm tin vào cuộc sống, gây cho họ sự đau khổ, tuyệt vọng và xã hội mất dần những giá trị phục vụ cộng đồng.

“Cho và nhận” chỉ là một khái niệm tưởng chừng như đơn giản là cho đi cái gì mình có, nhưng người có thể hiểu và làm được thật quá hiếm. Những ai biết yêu thương sẽ sống tốt đẹp hơn vì họ nghĩ là hạnh phúc tìm được là sự cho đi hơn nhận về và họ đã đi tìm hạnh phúc đó cho dù thế gian đang cười và chê bai họ.

Các con thân mến!

Năm ngoái 5/8/2011, hàng chục tỷ phú Mỹ đã tuyên bố sẽ trao tặng ít nhất một nửa gia sản của họ cho mục đích từ thiện. Hành động dễ gây sốc này của các tỷ phú nằm trong một chiến dịch nhân ái mang tên Giving Pledge (Cam kết cho đi) do hai người giàu nhất thế giới là Warren Buffett và Bill Gates phát động.

Chiến dịch Giving Pledge không nhận tiền từ thiện hoặc chỉ bảo ai đó cách thức quyên góp tiền từ thiện. Nhưng thay vào đó chiến dịch yêu cầu các tỉ phú phải có cam kết về mặt đạo đức, trong việc cho đi gia sản của họ phục vụ mục đích từ thiện. Thực tế nhiều tỷ phú hảo tâm tham gia chiến dịch đã hoạt động hết sức tích cực trong lĩnh vực từ thiện. Họ bỏ hàng đống tiền để tài trợ cho đủ thứ, từ nghiên cứu gene, nghiên cứu ung thư tới giáo dục, tăng cường kiểm soát súng, khuyến khích sự phát triển nghệ thuật và xây mới các thư viện sách.

Các con thương, hãy lắng nghe những âm điệu, tâm tư của những người tìm vui hạnh phúc vào sự cho đi:

“Lâu nay tôi vẫn tuyên bố rằng mình vui thú trong việc kiếm tiền và cũng vui vẻ trong việc cho đi những đồng tiền của mình” – Pickens, người đang sở hữu 1 tỷ USD tuyên bố trong lá thư của ông gửi tới đề nghị được tham gia chiến dịch Giving Pledge.

“Tôi nghĩ rằng điều tốt nhất luôn là việc hành động để khiến thế giới này tốt đẹp hơn cho con cháu bạn, thay vì để dành và tặng cho chúng tiền bạc. Con cái của bạn sẽ nhận được nhiều lợi ích từ hoạt động hảo tâm của cha mẹ, hơn là từ tờ di chúc bạn để lại”. Thị trưởng Bloomberg, người có gia sản 18 tỷ USD nói với phóng viên hãng tin AP.

 

Các con thấy đó, cuộc sống cần lắm những lòng tin và cuộc sống cần lắm những tấm lòng  bác ái cho đi những gì mình có:

Chính lòng tin vào những giá trị cao đẹp của cuộc đời nên sự cho đi sẽ tô điểm cho đời giá trị của yêu thương.

Chính lòng tin vào giá trị bản thân và những người chung quanh nên sự cho đi chính là xây dựng lòng tin cho chính mình và cho nhân loại.

Chính lòng tin là trên đời này còn bao la tình người nên sự cho đi sẽ làm tình người luôn ngự trị và thế gian này thật tốt đẹp thay.
Chính lòng tin là mình sống trên đời không đơn độc nên sự cho đi là thể hiện tình đồng loài, nghĩa đồng bào…

Các con thương,

Đôi khi các con cảm thấy cuộc đời này thật bất công.  Có những người đã cho đi quá nhiều mà không nhận lại được bao nhiêu, hay bị quên lãng trong cô liêu.

Các con nên nhớ rằng tất cả chúng ta sinh ra và tồn tại trên đời này đều có mối tương quan; tương quan gia đình, tương quan nhân loại…Cho đi, nhận lại là hình thức luân phiên để trả nợ và giúp đỡ lẫn nhau.

Khi các con cho đi những điều tốt đẹp thì các con sẽ nhận được sự bình yên trong tâm hồn. Các con phải hiểu rằng cho đi không có nghĩa là có sự toan tính ở đây. Các con càng tính toán  thì các con lại càng cảm thấy bị dồn nén; các con cho đi mà tâm trí các con không được yên tịnh vì các con cảm thấy bị lợi dụng,  phản bội hay bị lãng quên… Khi ấy các con vừa phải cho mà vừa không được nhận niềm vui vô hình từ chính bản chất cái cho đi của của các con.

Một thực tế ngẩm ra rất đơn giản – Khi các con cho đi là các con đã nhận được nhiều hơn thế, đó là những niềm vui vô hình mà các con không chạm hay sờ mó vào được.

Thương các con nhiều,

Orange County, ngày 6 tháng 3 năm 2012
Ngoan Nguyễn
 

Views: 0

Người đăng bài viết

Joe M.D.