Uncategorized

Ba Ngôi đều chỉ hành động cho ta và chỉ muốn yêu ta

"Làm phép rửa cho họ, nhân danh Cha và Con và Thánh Thần.".

"Làm phép rửa cho họ, nhân danh Cha và Con và Thánh Thần.".
Khi ấy, mười một môn đệ đi về Galilêa, đến núi Chúa Giêsu chỉ trước. Khi thấy Người, các ông thờ lạy Người, nhưng có ít kẻ còn hoài nghi. Chúa Giêsu tiến lại nói với các ông rằng: "Mọi quyền năng trên trời dưới đất đã được ban cho Thầy. Vậy các con hãy đi giảng dạy muôn dân, làm phép rửa cho họ nhân danh Cha, và Con, và Thánh Thần; giảng dạy họ tuân giữ mọi điều Thầy đã truyền cho các con. Và đây Thầy ở cùng các con mọi ngày cho đến tận thế"  
(Mt 28, 16-20).

SUY NIỆM:
Chúa nhật trước, chúng ta mừng lễ Chúa Thánh Thần Hiện xuống. Hôm nay, chúng ta mừng lễ Thiên Chúa Ba Ngôi. Liên lạc, tương quan giữa hai ngày lễ có thể tìm thấy ngay trong bài đọc II hôm nay. Thánh Phaolô quả quyết: chúng ta đã nhận được tinh thần nghĩa tử và trong tinh thần ấy chúng ta kêu lên rằng Abba, lạy Cha. Vì chính Thánh Thần làm chứng cho tâm trí chúng ta rằng: chúng ta là con cái Thiên Chúa.

 

Như vậy theo thánh Phaolô, chính Thánh Thần khi ngự xuống lòng ta, đốt lửa mến Chúa lên trong lòng ta khiến ta tự nhiên gọi Thiên Chúa là Cha. Rồi trong một đoạn thư khác, thánh Phaolô lại viết: cũng như trong con người chúng ta, chỉ có một tinh thần chúng ta mới hiểu biết được những sự thâm sâu ở trong mình; thì cũng vậy, chỉ có Thánh Thần mới hiểu biết được mầu nhiệm sâu xa nơi Thiên Chúa. Thế mà Thánh Thần đã hiện xuống trên chúng ta, hành động nơi tâm hồn chúng ta, nên sau lê Chúa Thánh Thần Hiện xuống, chúng ta mừng lễ Mầu Nhiệm Chúa Ba Ngôi thật là phải lẽ. Chính Chúa Yêsu cũng đã tuyên bố: khi Thánh Thần đến Người sẽ dạy dỗ chúng ta tất cả sự thật và nhắc nhở, soi sáng để chúng ta hiểu lại mọi điều Chúa Yêsu đã nói với chúng ta. Thế mà sứ mạng giáng trần của Chúa Yêsu cũng là mạc khải danh Chúa Cha cho loài người, tức là làm cho loài người hiểu biết về Thiên Chúa. Do đó sau Chúa nhật lãnh nhận Thánh Thần, hôm nay chúng ta được hiểu biết về mầu nhiệm Chúa Ba Ngôi để mến yêu nhiều hơn và được hạnh phúc.

 

Như hôm lễ Hiện xuống, chúng ta đã thấy sau khi nhận được Thánh Thần, các tông đồ trở nên sốt mến, nói lên những lời ca tụng các kỳ công của Thiên Chúa. Ðó là các tác động đầu tiên của ơn Thánh Thần. Không phải vô lý mà Người đã lấy hình lưỡi lửa để hiện xuống. Lửa vừa soi sáng vừa sưởi nóng. Thánh Thần soi sáng để chúng ta biết Chúa và sốt sắng yêu mến Chúa. Người là tình yêu. Tình yêu tràn ngập lòng ai sẽ làm cho người đó kêu lên những lời ân ái. Mà lời ân ái chúng ta tự nhiên kêu lên Thiên Chúa khi hiểu tình thương của Người là "Abba, lạy Cha".

 

Thiên Chúa thật là Cha chúng ta và là Cha của mọi tạo vật. Chính Người đã dựng nên trời đất và sinh ra tất cả mọi loài. Người yêu thương loài người hơn hết, nên đã dựng nên họ sau hết mọi loài, để vừa sinh ra con người đã có đủ mọi sự cần dùng. Người còn yêu thương ta đến nỗi đã dựng nên chúng ta giống hình ảnh Người và sinh ra loài người có nam có nữ để ngay từ đầu con người đã biết sống bằng tình thương. Sách thánh còn kể Thiên Chúa dựng nên địa đàng cho Adong Evà. Và nếu chúng ta biết nhìn thì sông kia núi nọ chim trời cá nước, tất cả đều nói lên sự phong phú hùng vĩ tươi đẹp của thiên nhiên, chứng tỏ khả năng tạo dựng sinh sản kỳ diệu của Ðấng hóa công. Ai nhìn thấy giang san gấm vóc và các cảnh núi non hùng vĩ mà không gọi trời là Cha?

 

Nhưng Thánh Thần ở trong lòng ta không phải chỉ muốn kêu lên chữ "Cha" tự nhiên ấy… Người cũng đã ở trong lòng và nơi môi miệng Môsê để ông còn nhắc đi nhắc lại trong bài đọc I hôm nay: Thiên Chúa là Cha của dân. Người đã coi dân như con cái, không phải chỉ giải phóng dân khỏi ách đô hộ, ban đất chảy sữa và mật cho dân, nhưng nhất là làm cho dân những kỳ công mà ai nhìn vào cũng thấy ngay. Người cưng dân như cha như mẹ. Có lần Người tuyên bố rõ hơn: Người đã ghi tên dân vào lòng bàn tay đến nỗi dù có người mẹ nào quên được con cái thì Người cũng chẳng bao giờ quên dân. Môsê bảo người Dothái đừng bao giờ quên điều đó. Hạnh phúc cho họ nếu họ luôn luôn nhớ rằng, không những Chúa là Cha của họ vì đã sinh ra họ, nhưng nhất là vì Chúa đã chọn họ giữa muôn ngàn dân để yêu chiều họ như con cưng trìu mến.

 

Người Kitô hữu còn có lý do sâu xa hơn nữa để kính thờ Thiên Chúa là Cha. Bởi vì sang thời Tân Ước Thiên Chúa đã yêu thương loài người đến nỗi sai Con Một yêu quý Người xuống thế để làm cho tất cả những ai tin vào Con yêu quý Người, trở nên nghĩa tử của Thiên Chúa Cha. Mà quả vậy, từ ngày tin Chúa Yêsu, chúng ta đã được cầu xin Thiên Chúa rằng: lạy Cha chúng con ở trên trời. Chúa Yêsu đã sát nhập chúng ta vào trong cơ thể Người, để ở trong Người, chúng ta được xưng Cha – con với Thiên Chúa. Việc xưng hô này sâu xa khác hẳn khi lương dân gọi trời là Cha và khi người Dothái kêu Ðức Yavê là Cha. Chúng ta kêu Thiên Chúa là Cha khi chúng ta ở trong cơ thể Ðức Kitô là Con Một yêu dấu của Thiên Chúa. Như lời Thánh Thư hôm nay nói: chúng ta là con Chúa một cách đặc biệt, nên chúng ta là người thừa tự tất cả những gì mà Thiên Chúa có và đã làm ra, như con cái trong nhà sẽ được lãnh nhận tất cả gia sản mà cha mẹ đã tạo dựng. Thiên Chúa đã tạo dựng trời đất. Thiên Chúa đã làm những kỳ công trong lịch sử. Tất cả bây giờ thành sản nghiệp của chúng ta vì chúng ta đã là con cái Chúa trong Ðức Yêsu cứu thế.

 

Như vậy, ngày lễ Thiên Chúa Ba Ngôi hôm nay trước hết chúng ta hãy thờ lạy, kính yêu cảm tạ Thiên Chúa Cha. Người thật là Cha vì hằng nuôi dưỡng chúng ta và nhất là vì Người không ngừng ban ơn nghĩa tử để chúng ta được làm con Người ở trong Ðức Kitô. Và chúng ta chỉ có thể hiểu được tình Cha của Người khi nhìn vào tương quan giữa Người với Ðức Kitô.

 

Phúc Âm cho ta thấy Ðức Kitô không phải chỉ là một nhà tiên tri xuất chúng, một vị sáng lập ra một tôn giáo mới. Từ khi đầu thai tới khi vượt qua về trời, để gửi Thánh Thần xuống, tất cả cuộc đời của Người nói lên Người chỉ là Chúa Con lệ thuộc hoàn toàn vào Thiên Chúa Cha. Chính Người đã nói: Người không có gì riêng cả. Mọi sự ở nơi Người, cho đến sự sống và sự chết, giáo lý cũng như việc làm hết thảy đều của Chúa Cha ban cho và trao cho. Thấy Chúa Cha sống làm sao, Người làm y hệt như vậy, đến nỗi Người nói với Philipphê: "Ai thấy Thầy cũng thấy Cha Thầy", vì thật ra Người chỉ là hình ảnh Chúa Cha. Người với Chúa Cha là một. Người xuống trần gian đâu có phải để làm việc riêng. Ý của Chúa Cha là lương thực nuôi dưỡng Người hằng ngày và Người chỉ sống để mạc khải Danh Chúa Cha, để hoàn tất mọi điều Chúa Cha đã viết về Người. Cuối cùng Người đã phải chết nhục nhã khổ sở cũng chỉ vì Người dám quyết mình với Chúa Cha là một. Người với Chúa Cha là một, bởi vì giữa Chúa Cha và Chúa Con, giữa hai ngôi vị ấy, tương quan mật thiết sâu xa duy nhất đến nỗi ai thấy Chúa Con cũng như thấy Chúa Cha, vì Chúa Con không tự mình có gì cả nhưng Chúa Cha đã ban tất cả những cái gì Chúa Cha có cho Chúa Con. Thành ra chúng ta chỉ thật sự được làm con cái Thiên Chúa nếu chúng ta được ở trong cơ thể Chúa Con. Và đó là điều chúng ta đã được từ ngày rửa tội. Và mỗi khi đến với Mình Thánh, chúng ta lại được đồng hóa hơn với Chúa Con, để khi hợp nhất với Chúa Con, chúng ta được thật là con cái Chúa Cha.

 

Và như vậy để làm gì?

Như thánh Phaolô đã nói trong bài thư hôm nay, để chúng ta được đồng thừa tự với Ðức Kitô. Và muốn biết Ðức Kitô đã được thừa tự gì, chúng ta hãy xem ngày Người sống lại và lên trời. Người đã được đầy Thánh Thần đến nỗi thân thể của Người đã trở nên sáng láng vinh quang y như vinh quang của Thiên Chúa Cha. Và Người đã sai Thánh Thần đó xuống cho các môn đệ trong ngày Hiện xuống. Chúng ta chỉ cần nhìn vào đó mà hiểu biết Chúa Thánh Thần� Người vô hình nhưng hành động mãnh liệt. Người hành động như Chúa Cha vì Chúa Cha sinh ra muôn vật thế nào, bây giờ Người đổi mới vũ trụ như vậy. Tất cả đã được tạo dựng lại trong ngày Người hiện xuống. Người cũng hoàn thành công việc của Chúa Con vì tất cả những gì Chúa Con muốn làm cho trần gian, bây giờ Người củng cố, đẩy mạnh và hoàn tất. Người với Chúa Cha và Chúa Con cũng chỉ là một. Và cả ba đều hành động theo một mục tiêu duy nhất: làm cho tất cả con cái loài người cùng toàn thể vũ trụ được chia sẻ sự sống đời đời và hạnh phúc bất tận của chính các Người là Ba Ngôi Thiên Chúa.

 

Ngày lễ Chúa Ba Ngôi muốn chúng ta suy niệm chương trình cứu độ đầy tình thương đó. Mầu nhiệm Chúa Ba Ngôi không được viết trong sách toán, nhưng trong sách Thánh là sách mạc khải các mầu nhiệm của Thiên Chúa. Câu tóm tắt sách Thánh, cô đọng mọi mạc khải đã được Phúc Âm hôm nay gợi lên khi viết: chúng con hãy đi giảng dạy muôn dân, làm phép rửa cho họ nhân danh Cha và Con và Thánh Thần, để hiến dâng họ cho Thiên Chúa Ba Ngôi.

 

Như vậy, từ nay chúng ta hãy quý dấu Thánh giá, hãy làm dấu đó để hiến dâng mình đi vào sự sống phúc lộc của Thiên Chúa Ba Ngôi. Và mỗi lần muốn hiểu thêm về mầu nhiệm này, đọc tất cả sách Thánh một lúc không được, nhưng nếu cứ ngẫm suy mọi điều trong kinh Tin Kính, chúng ta sẽ lần lượt hiểu rõ tình thương của Chúa Cha, Chúa Con và Chúa Thánh Thần, khiến chúng ta sẽ thấy đời thật ý nghĩa. Tôi mời anh chị em đứng lên sốt sắng đọc kinh ấy, để hiểu thêm về mầu nhiệm Chúa Ba Ngôi, để thấy rõ ràng Ba Ngôi đều chỉ hành động cho ta và chỉ muốn yêu ta.

 

 

Đnl 4,32-34.39-40; Rm 8,14-17; Mt 28,16-20
Gm. Bartôlômêô Nguyễn Sơn Lâm

 

 

Views: 0

Người đăng bài viết

Joe M.D.