SỐNG TIN MỪNG

Tôi đang đứng đâu trong cái chết của Chúa?

Lm. Jos. Tạ Duy Tuyền

 

Thứ Sáu Tuần Thánh gợi lại cho ta khung cảnh đồi Calve. Nơi ấy Chúa chịu bao đớn đau khổ sầu và cuối cùng là cái chết đơn côi. Nơi ấy ta cũng thấy sự thay lòng đổi dạ của những người đã từng nhận ân lộc Chúa. Nơi ấy ta cũng thấy dã tâm con người chỉ vì quyền lợi bản thân mà dám giết người công chính. Nơi ấy ta cũng thấy sự thiếu trung thành nơi các môn đệ là những người đã từng thốt lên sẽ “cùng chết với Người”. Chỉ còn lại một số ít rất nhỏ là Mẹ Maria và người môn đệ Chúa yêu luôn âm thầm đi bên cạnh Chúa.

Xem ra trong nỗi đau của một người luôn có những bàn tay toa rập với nhau để làm hại anh em. Trong nỗi đau của bản thân lòng ta cũng tan nát bởi sự vô ơn, vô tâm của người thân như toa rập nhau nhận chìm ta trong cô đơn khổ đau.

Nhìn vào xã hội hôm nay ta thấy có quá nhiều con người đang quằn quại trong nỗi đau bị người thân hãm hại, bỏ rơi, hành hạ, loại trừ.  . . Mỗi ngày trên trang mạng ta cảm thấy sao xã hội hôm nay tình người đang mất dần khi vì cái tôi họ sẵn sàng làm hại đến nhau! Con cái bất hiếu là nỗi đau lớn nhất của những người làm cha, làm mẹ. Vậy mà vẫn còn đó những đứa con “trời đánh” sẵn sàng hắt hủi, chửi mắng, đánh đập, thậm chí sát hại những người từng sinh ra mình cũng không hiếm! Ông Môn ở Lạng Sơn thấy đứa con tên Nghĩa ăn chơi lêu lổng đã lên tiếng nhắc nhở liền bị đứa con cãi lại, rồi nổi cơn điên loạn lấy dao đâm cả cha mẹ khiến người mẹ tử vong.

Điều đáng buồn trong xã hội hôm nay người ta còn dùng cả phương tiện truyền thông để người thân có dịp tố cáo nhau, hay “vạch áo cho người xem lưng” như trong chương trình “Sau ánh hòa quang”. Điển hình là nghệ sĩ Lê Giang đã công khai tố cáo chồng cũ là Duy Phương đánh đập, bị tẩy chay, từng phải uống thuốc tự tử. . .

Duy Phương cũng phải lên mạng đính chính là không hề có. Con cái chung của hai người cũng cho rằng mẹ là người nói không đúng sự thật. Không biết chương trình làm với mục đích gì nhưng điều chắc chắn là vết thương nơi từng người trong gia đình lại càng hằn sâu thêm. Và nỗi đau của những con người từng sống chung một mái nhà càng đau khổ hơn. . .

Cuộc đời chúng ta ai cũng sợ cô đơn. Vì cô đơn làm cho chúng ta hụt hẫng giữa biển người bao la mà chẳng tìm được ai yêu thương, cảm thông với chúng ta. Sự cô đơn đưa chúng ta đến ngõ cụt cuộc đời, đến ngõ vắng đơn côi khiến chúng ta thất vọng, buông xuôi. Những lúc như thế chúng ta cần lắm một bàn tay chìa ra nâng đỡ. Cần lắm một lời an ủi, động viên của đồng loại. Cần lắm sự quan tâm khích lệ từ những người thân trong gia đình.

Cảm nhận sự cô đơn làm tê tái cõi lòng để chúng ta đồng cảm với Chúa Giê-su trong tuần thương khó. Đồng cảm với Ngài trong sự cô đơn bị bỏ rơi, bị khước từ của đồng loại. Chúa Giê-su đã trải qua những cay đắng tủi nhục khi bị người đời bỏ rơi. Ngài cô đơn giữa biển người, vì dường như ai cũng quay lưng lại với Ngài.

Hôm nay Chúa Giê-su vẫn có thể cô đơn khi chúng ta sống thiếu hiệp thông với Ngài bởi tội lỗi, bởi đam mê. Chúng ta vẫn đẩy Ngài ra khỏi cuộc đời bởi tranh dành danh lợi thú trần gian. Chúng ta vẫn có thể gào thét đóng đinh Chúa khi chúng ta không dành cho Ngài quyền tối thượng được tôn thờ trên hết mọi sự.

Xin Chúa giúp chúng ta biết đi vào những ngày thánh này trong sự hy sinh hãm mình để đồng cảm với Chúa Giê-su. Xin cho chúng ta cũng đừng bao giờ đẩy anh em mình vào đường cùng của sự cô đơn khước từ. Ước gì chúng ta luôn là người môn đệ Chúa yêu đi bên cạnh Chúa trên đường thương khó khi vì Chúa mà từ khước những phù vân tội lỗi. Amen

Lm.Jos Tạ Duy Tuyền

Views: 0

Người đăng bài viết

Joe M.D.