Có một bà mẹ bế đứa con trai vừa mới chào đời lên, bà nhè nhẹ đong đưa đôi tay và hát:
Thương con mẹ thương con
Yêu con mẹ yêu con
Yêu suốt một cuộc đời
Ðến ngày con lớn khôn…
Ðứa bé càng lúc càng lớn lên. Khi được hai tuổi, nó chạy chập chững bước thấp bước cao nô đùa quanh nhà, lôi sách vở trên kệ xuống để nghịch phá. Nó bày đủ thứ đồ chơi ra sàn nhà. Nó khóc. Nó la. Và bà mẹ đôi lúc phải thốt lên: “Cái thằng này, con làm mẹ điên mất!”.
Nhưng đêm đến, khi nó ngủ thật say, bà mẹ đến bên chiếc nôi trìu mến nhìn nó và khẽ hát:
Thương con mẹ thương con
Yêu con mẹ yêu con
Yêu suốt một cuộc đời
Đến ngày con lớn khôn…
Ngày qua ngày, thằng bé đến tuổi dậy thì. Nó dẫn về nhà những thằng bạn kì quặc. Nó ăn mặc những bộ đồ kì quặc. Nó nhún nhảy một cách kì quặc theo những bản nhạc cũng rất kì quặc. Và bà mẹ đôi lúc có cảm giác như thể đang ở trong sở thú.
Nhưng đêm đến, chờ nó ngủ thật say, bà mẹ nhẹ nhàng mở cửa phòng riêng của nó, bước đến hôn lên trán nó và khẽ hát:
Thương con mẹ thương con
Yêu con mẹ yêu con
Yêu suốt một cuộc đời
Ðến ngày con lớn khôn…
Và rồi đứa con lập gia đình và họa hoằn lắm mới về thăm bà. Nó còn phải bươn chải để chăm lo cho mái ấm riêng của nó. Thời gian trôi qua và lạnh lùng khắc những nếp nhăn lên khuôn mặt già nua ngày càng hốc hác của bà mẹ. Một hôm, thấy yếu trong người, bà gọi điện bảo đứa con về thăm. Nó về thăm bà và ngủ lại nhà một đêm. Tối đó, bà nằm trong giường và khẽ hát:
Thương con mẹ thương con
Yêu con mẹ yêu con
Nhưng cơn ho giật liên hồi, khiến bà không hát được trọn bài hát thuở nào. Ðêm đó, bà lặng lẽ qua đời.
Sau đám tang, đợi tối đến, khi đứa con của mình ngủ thật say, người đàn ông vừa mất mẹ bước đến hôn lên trán nó và khẽ hát:
Thương con mẹ thương con
Yêu con mẹ yêu con
Yêu suốt một cuộc đời
Ðến ngày con lớn khôn…
Hát xong, hắn lặng lẽ khóc một mình.
Thằng bé trong bài hát cũng gợi lên những hình ảnh rất đời thường mà chúng ta bắt gặp trong cuộc sống. Thằng bé vẫn ham chơi, thằng bé vẫn vô tư, bởi vì nó tin vào tình mẹ luôn dành trọn vẹn cho nó.
Hình ảnh rất đời thường như thế nói lên tình thương và lòng nhân ái của mẹ vẫn bao phủ trong cuộc đời những đứa con. Nhưng xem ra, những người con khi còn trong vòng tay yêu thương của mẹ lại chẳng cảm được vị ngọt của chuối ba hương, của xôi nếp mật mà tình mẹ mang đến cho chúng ta. Hình như những cái gì vuột khỏi tầm tay mới lớn, mới quý như người xưa vẫn nói: “Con cá sẩy là con cá to”. Hoặc như chú bé trong bài hát trên khi mất mẹ mới bồi hồi ngồi hát thầm trong nước mắt: “Thương con mẹ thương con”.
Trong đời sống thiêng liêng chúng ta cũng có một người Mẹ. Một người Mẹ luôn vỗ về ủi an chúng ta. Một người Mẹ hằng ngày vẫn trìu mến nhìn chúng ta và bảo “Thương con, mẹ thương con”. Nhất là những đứa con đang bị nhậm chìm trong khổ đau, đang chơi vơi giữa dòng đời đầy sóng gia nguy nan. Đó chính là Mẹ Maria. Mẹ Chúa Giê-su và cũng là Mẹ chúng ta. Tình thương của Mẹ dường như luôn kịp thời, kịp lúc để ra tay bảo vệ che chở con cái của Mẹ trước những sự dữ đang bủa vây.
Điệp khúc “thương con Mẹ thương con” đã được thể hiện rất nhiều lần trong lịch sử nhân loại. Mỗi khi con cái của Mẹ bế tắc trước khó khăn, trước sự dữ, thì Mẹ hiền Maria lại trìu mến thân thương gọi con đến bên Mẹ để được vỗ vễ chở che và được lắng nghe điệp khúc thật nồng ấm yêu thương “thương con Mẹ thương con”.
Điệp khúc “thương con Mẹ thương con” ta đã được nghe Mẹ nói lên tại ngôi làng bé nhỏ Fatima năm xưa. Đây là giai đoạn bi thương nhất của lịch sử nhân loại. Con cái Mẹ chìm ngập trong bể dâu. Chiến tranh loạn lạc khắp nơi gây nên biết bao cái chết đau thương, máu chảy thành sông. Xác chết xa trường gây nên ô nhiễm dịch bệnh tràn lan. Đói nghèo cũng gây nên không ít cái chết thương tâm. Nhân loại không tìm được tiếng nói chung để sống trong hòa bình. Trước bể dâu đó, Mẹ đã hiện ra và bảo con cái Mẹ hãy dâng thế giới cho Mẹ để Mẹ bao bọc chở che. Hãy sà vào lòng Mẹ để Mẹ vỗ về yêu thương. Để được vậy, con cái Mẹ chỉ cần cải thiện đời sống, siêng năng lần hạt Mân Côi, Tôn sùng Trái Tim Mẹ.
Ở Việt Nam chúng ta thời cấm đạo của Triều Nguyễn, Mẹ đã bao bọc con cái Mẹ tại linh địa La Vang. Và thời Văn Thân, Mẹ Maria đã hiện ra tại Trà Kiệu. Sự hiện diện của Mẹ là lời ru thật nồng ấm “thương con mẹ thương con” dành cho con cái Mẹ trên mọi miền đất nước và qua mọi thời đại.
Hôm nay chúng ta vui mừng kỷ niệm 100 năm Đức Mẹ hiện ra tại Fatima. Chúng ta hãy cám ơn tình thương của Mẹ đã dành cho thế giới. Mẹ đã đoái thương đến con dân của Mẹ và ra tay cứu giúp. Cám ơn Mẹ trong những lúc con cái Mẹ gặp khó khăn đều có Mẹ ra tay cứu giúp. Và hôm nay chúng ta tin rằng: Tình Mẹ mãi thương yêu chúng ta. Mẹ vẫn “Thương con Mẹ vẫn thương con” qua mọi thời gian.
Tin tưởng vào Mẹ chúng ta hãy dâng gia đình, dâng từng thành viên gia đình chúng ta cho Mẹ. Xin Mẹ hãy hát lên điệp khúc thương con Mẹ thương tới từng gia đình chúng ta. Xin cho chúng ta luôn tin tưởng phó thác nơi Mẹ. Xin cho cuộc đời chúng ta luôn là những người con biết lắng nghe và sống lời mẹ dạy qua việc siêng năng đọc kinh Mân Côi. Amen
Lm.Jos Tạ Duy Tuyền
Views: 0